Writen by
Nguyên Chánh
February 23, 2021
-
0
Comments
Rằm tháng 7âm lịch hằng năm ..là ngày mà các Phật tử chúng ta,dù tại gia hay xuất gia điều hướng về lòng biết ơn và yêu thương thành kính đến với gia đình, nhất là cha mẹ. Tôi đã từng nghe 1 lời tâm sự của 1 người con , người con này hối hận đã làm mẹ mình buồn và mất đi chỉ vì lòng sỉ diện của bản thân mình. Đơn giản là người con nghĩ rằng làm cha mẹ phải lo cho con cái được vuông tròn,ko thua kém với ai. Người con mong mỏi chỉ cần 2 bộ đồ để dự sinh nhật của lũ bạn cùng lớp. Và 2 bộ đồ vào thời điểm đó là 6triệu đồng,nhưng người mẹ kiếm 1 ngày cao lắm chỉ được hơn 2 trăm ngàn từ bán đồ ăn sáng. Nhưng người con khăn khăn đòi đi bụi nếu cuối tháng ko có tiền, từ bỏ mẹ mình, dù đó là người sinh ra cô ta. Thế là tới ngày cuối tháng cô gái yêu dấu của người mẹ trở nên gầy gò cầm tiền trên tay chuẩn bị đi mua đồ đẹp. Bất ngờ 1 điều, mẹ cô ấy ngã ngất sau khi cô ấy bỏ đi.Khi hay chuyện, vào bệnh viện thì bác sĩ hỏi cô con gái :
- Cô đó giờ có tin ai ăn lăng quăng mà sống ko? Người đó chính là mẹ của cô đó...
Khi hỏi về căn bệnh của mẹ mình, bác sĩ lắc đầu bảo rằng mẹ cô ko qua khỏi vì viêm loét dạ dày cấp tính.Trong dạ dày toàn những thức ăn thừa,cơm thiu,có những ngày có thể nhịn ăn quá nhiều nên dẫn đến hậu quả nặng nề như vầy. Người con không tin đó là sự thật, nhìn mẹ mình mà cảm thấy lo sợ. Cô nắm bàn tay người mẹ và thét gào khi tọa độ tim đã ko còn nhảy.
Trên thế gian này, không phải người cha người mẹ nào cũng điều yêu quý người con được như vậy. Thậm chí có những hành động trái ngược, mất luân thường đạo lý... Nhưng nếu chúng ta có được người sinh ra mình biết yêu thương, quan tâm, lo lắng tới mình thì hãy bên cạnh,giành hết tình cảm chân thành của mình báo hiếu đến những đấng sanh thành của mình nhé...
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát.
Social Buttons